mardi 10 mai 2011

Khi con bị phạt (Luân)


Ở nhà, 2 đứa sợ ba nhất. Mỗi khi hỏi các con có sợ mẹ ko thì 2 đứa cùng trả lời như có thông đồng với nhau rằng "dạ ko sợ vì CL/Luân thương maman mà!". "Vậy 2 đứa ko thương ba sao?", "Thương chứ nhưng mà sợ!". Hỏi có trăm lần cũng vậy thôi.
Những khi các con làm gì sai, mẹ la thì 2 đứa líu ríu lại xin lỗi rồi chỉ cần mẹ bảo được rồi là 2 đứa nhào lại ôm hôn mẹ rối rít như sợ mẹ la thì sẽ ko còn thương nữa. Nhưng khi ba la thì các con chỉ xin lỗi rồi lặng lẽ chui vô phòng nằm chơi với doudou, tìm ở đó như 1 khoản vỗ về.
Hôm thứ 3 đi học về, Luân hăng hái kể mẹ nghe về 1 cuốn sách mà con đọc được ở thư viện nhưng vì là bữa cuối cùng trong năm học lớp con đến thư viện nên cô giáo dặn các con đừng mượn sách đem về. Con và vài bạn thân rủ nhau thứ 4 được nghỉ học sẽ đến thư viện để xem và con sẽ mượn cuốn sách đó. Dĩ nhiên, con không thể đi một mình vì thư viện hơi xa nhà mình nên ra khỏi lớp con xin phép mẹ ngày mai ba hoặc mẹ dẫn con đến đó rồi để con lại chơi với các bạn sau đó đến đón như mọi thường. Chuyện đó không khó, mẹ đồng ý. Nhưng đến chiều tối trước giờ đi ngủ, Luân rửa tay chơi xà bông lâu lắm làm tốn nước. Ba giận lắm vì việc này bamẹ nhắc các con rất nhiều lần nhưng thỉnh thoảng vẫn xảy ra. Ba kêu Luân vào phòng khách, giận quá ba phát cho 1 cái vào mông và phạt NGÀY MAI KHÔNG ĐƯỢC ĐI THƯ VIỆN. Luân òa khóc, xin lỗi ba rồi chuẩn bị đọc sách đi ngủ. Mẹ không thể nói được gì, mẹ hiểu cơn nóng giận của ba và mẹ cũng hiểu nỗi thất vọng của con nhưng ba ít nói và ít phạt một khi ba đã ra quyết định mẹ không thể cãi lại. Mẹ chỉ biết im lặng.
Vào giường nghe con đọc sách và cầu nguyện xong, thấy mặt con rất buồn mẹ hỏi "con nghĩ gì?". Con nói con buồn lắm vì lỡ hứa với bạn rồi. Mẹ bảo ko có chọn lựa nào khác vì ba đã quyết định như vậy và vì con đã hư, nhà mình khó khăn lắm, làm phí nước như vậy ba mẹ không đủ tiền để trả và cả nhà mình sẽ ra đường. Con cũng biết khi xem tivi nhiều nơi người ta không có nước sạch mà uống nữa mà... Con gật đầu rồi đi ngủ. Mẹ hỏi "nếu bạn hỏi sao con không đi con sẽ nói gì?", Luân nói "Dạ, nói con bị phạt". Như vậy là tốt vì Luân biết mẹ ghét nhất là nói dối.
Tối khi các con đã ngủ, mẹ nói với ba rằng anh phạt con như vậy tội nó quá. Thế là mẹ bị la thêm 1 trận vì cái tật chìu con. Nếu mẹ muốn thì có thể đổi hình phạt khác cho con. Mẹ ko thích vậy. Đã phạt là phạt đổi hình phạt khác thì còn gì là sự nghiêm minh nữa. Con cũng phải biết cái giá phải trả và nhớ việc đó không nên làm. Và mẹ cũng tắt đài, đi ngủ.
Ngày hôm sau vừa thức dậy con đã nghĩ đến buổi chiều nay khi con không thể tham gia được như đã hẹn và rất buồn. Con nhắc lại về quyển sách đã đọc và mong được mượn về. Con giống tính mẹ đó là mê đọc sách. Nhiều lần đi nhà sách, có những cuốn mà mẹ cầm lên để xuống cả chục lần và cũng có những cuốn mà mỗi lần vào nhà sách mẹ đều tìm đến đó để đọc và cũng mong có đủ tiền để mua về nghiền ngẫm cho đã. Con mê sách đến nỗi mỗi khi mượn hay mua được sách hay con cắm cúi đọc quên cả giờ cơm chỉ muốn biết được cái kết của câu chuyện rồi lại tiếc nuối khi đến khúc hay mà phải đợi 1 tháng nữa mới có tập mới. Nhờ đọc sách mà ngữ pháp của con rất vững, con biết nhiều từ và thường không mắt lỗi orthographe.
Thấy thương quá mẹ đề nghị đợi ba đi làm về, con xin lỗi ba 1 lần nữa xem sao rồi hỏi ba có thể cho con đi thư viện không? Trong lúc tắm thấy con cứ lẩm bẩm "Ba ơi, con không biết làm như vậy hôm qua là tốn nước, con xin lỗi ba" Rồi thì con tắt đài không dám đề nghị chuyện đi thư viện. Mẹ không thể gợi ý hay đúng hơn là mẹ không muốn gợi ý, mẹ muốn con phải tự xoay trở nói lên những gì mình muốn. Thế mà trưa ba về, tắm xong, con đi ra đi vô mà không dám nói. Đến gần 2:30 thì con lại gần mẹ và bảo "maman, ce n'est pas la fin du monde (ko phải là tận thế), tuần sau maman dẫn con đi thư viện được không?". Hahaha... cái thằng chết nhát! Ừ, ko dám nói thì thôi ở nhà vậy!
baoquangbaonhu wrote on May 20, '11
cách dạy con của anh chị là đúng lắm. Chồng/ vợ đã quyết thì không nên thay đổi vì sẽ không dạy được.
Em ủng hộ.
mekhaidang wrote on May 20, '11
laluli said
Chị hay mềm lòng lắm bởi vậy bị chồng la cái tật chìu con nên chị tắt đài luôn! 
em cũng mềm lòng nhưng có khi cắn răng lại để phạt đó chị
laluli wrote on May 20, '11
Tui cũng vậy thôi, phạt là phải phạt, nếu nói phạt mà vì thấy con buồn rồi bỏ qua ko phạt thì sẽ làm cho con ỷ lại rằng ba mẹ sẽ thấy mình tội nghiệp, ko phạt, vậy thì lần sau mình sẽ làm nữa chắc sẽ ko bị phạt... tai hại lắm đó bà. Nên kỹ luật với con là điều quan trọng, tui ủng hộ (dù trong lòng rất tội nghiệp Luân nói riêng và con trẻ nói chung)... tay bà bớt đau hay sao mà gõ nguyên entry đó bà? 
Bà chưa ngủ nữa hả? Chỉ khi nào làm việc gì nặng hoặc nhiều thì tay đau kiểu bị vọp bẻ thôi bà còn thì cũng chịu được. Hihihi... tui có tính chịu đựng cao!

Cũng hơi bức xúc nên tui mới gõ 1 entry dài như vậy đó... hahaha... thôi đi ngủ đi bà. Tui đi nấu cơm đây. Bà nghĩ y như tui vậy vì tui cũng sợ cái tai hại đó mà im lặng. Cuối cùng thấy mình đúng.
thaonguyenvo wrote on May 20, '11
laluli said
Ừ, tuần sau hay ngày mai thứ 7 tui sẽ dẫn đi bà ơi, nó cứ sợ người ta mượn mất cuốn sách đó. Tội thật, nhưng đã phạt thì là phạt bà à. Tính ra nó cũng ko phải là nghiêm trọng chỉ là người lớn mình tiếc 1 buổi đi thư viện của con thôi. 
Tui cũng vậy thôi, phạt là phải phạt, nếu nói phạt mà vì thấy con buồn rồi bỏ qua ko phạt thì sẽ làm cho con ỷ lại rằng ba mẹ sẽ thấy mình tội nghiệp, ko phạt, vậy thì lần sau mình sẽ làm nữa chắc sẽ ko bị phạt... tai hại lắm đó bà. Nên kỹ luật với con là điều quan trọng, tui ủng hộ (dù trong lòng rất tội nghiệp Luân nói riêng và con trẻ nói chung)... tay bà bớt đau hay sao mà gõ nguyên entry đó bà?
laluli wrote on May 20, '11
Luân ngoan quá bà hén, thấy thương quá khi nghe bà kể là tuần sau mới đi thư viện... Thôi thì tuần sau bà dắt Luân đi cho thỏa nghen. 
Ừ, tuần sau hay ngày mai thứ 7 tui sẽ dẫn đi bà ơi, nó cứ sợ người ta mượn mất cuốn sách đó. Tội thật, nhưng đã phạt thì là phạt bà à. Tính ra nó cũng ko phải là nghiêm trọng chỉ là người lớn mình tiếc 1 buổi đi thư viện của con thôi.
laluli wrote on May 20, '11
cdinh said
hai đứa ngoan quá, nhất là Luân, trong nhà luôn có người mềm người cứng mới uốn tụi nhỏ được, bố phạt và nghiêm để con nể sợ không sao, còn mẹ thì du di hơn, vậy balance mà. Cần nhất là cha mẹ cùng đồng thuận trong cách dạy con để tụi nhỏ không confuse là ổn. 
Chuyện này cũng nhỏ thôi nhưng mà nó làm em đau đầu chị à. Vì em ko muốn con biết được cái tẩy của ba mẹ nên phải ủng hộ chồng thôi. Cũng may ko đi thư viện tuần này thì có thể đi tuần khác.
laluli wrote on May 20, '11
ngovananh said
Chị cũng rất thích sự đồng thuận của cha mẹ trong cách dạy con cái.
Thường thì người mẹ mềm mại hơn, nên cần tới sự nghiêm khắc của người cha. Chứ trống đánh xuôi kèn thổi ngược thì nguy hại khó lường. Con nít nó nhạy lắm, nó mà cảm được cái chuyện cha mẹ bất đồng thì không biết chuyện gì xảy ra đâu ...
Mà chị cũng phục em, cương quyết thật. :)
 
Em cũng ỉu xìu nên tối đó giận chồng luôn. Nhưng ko muốn để con biết rằng vì chuyện của con mà ba mẹ bất đồng quan điểm nên em đã im lặng. Hôm đó chồng em đi làm về buổi trưa chứ nếu buổi trưa đó chỉ có 3 mẹ con ở nhà thì em cũng ko dám dẫn đi. Bởi sợ sau này khi chồng phạt con cái gì thì con chạy đến xin mẹ là coi như huề.

Hồi xưa, em dạy tụi nhỏ bà nội cũng xót lắm có hôm ẳm con đi chỗ khác trước mặt em luôn. Em ráng kềm lòng nói nhỏ nhẹ rằng "mẹ thương cháu thì để con dạy chứ ra đường người ta chưởi con của con mất dạy lúc đó đã trể rồi". Thêm mọi người nói thêm vào nên sau này em và chồng tòan quyền dạy con, bà ko dám can thiệp. Em cảm ơn bà về điều này nhiều lắm. Chính vì vậy, em rất sợ cảnh "trống đánh xuôi kèn thổi ngược".
laluli wrote on May 20, '11, edited on May 20, '11
tinhtri said
Chị sợ nhất là lúc mình đứng yên một chỗ mà muốn bỏ chân bước tới hay thụt lùi, rất khó chịu. Lòng yêu thương con và khao khát muốn con nên người luôn giằng xé mình.

Mong những lúc như thế qua nhanh em nhỉ. Chị vẫn rất cưng Luân, ngoan hiền và đầm tính con trai.
 
Hôm đó, em đứng nhìn ba la Luân mà em ko dám can thiệp. Bởi chuyện ba la Luân quá đúng, còn về đêm thì ba cũng ân hận là nóng tính khi ko cho Luân đi thư viện nên mới bảo là em muốn có thể đổi sang hình phạt khác nhưng em nói như vậy thì còn gì là phạt nữa. Nên thôi.

Chính vì Luân biết em yếu mềm nên ngày hôm sau con trai cứ đi theo em nói về cuốn sách đó để em đề nghị xin lỗi ba 1 lần nữa. Chứ tối hôm trước là Luân đã biết câu trả lời của em là "pas de choix rồi" Cảm ơn chị đã ủng hộ chứ em cũng ray rứt lắm nên mới viết ra như vậy
laluli wrote on May 20, '11
shqg said
Tao đồng ý vụ thưởng-phạt phải nghiêm thì con mới nên người, nhưng qua vụ này cũng nhắc nhở với các bậc cha mẹ nên cân nhắc hình phạt nào cho hợp lý hơn(bỏ qua việc đi thư viện rất uổng vì con trai rất thích mà, đúng k?). 
Đúng là hơi uổng thật chính vì vậy tao mới viết bài này nhưng mà Luân nói 1 cách khác. Con bảo "mình còn thời gian mà, tuần sau đi cũng được". Tao nghĩ cũng đúng, nếu những chuyện gì cơ hội chỉ đến 1 lần thì uổng thật nhưng chuyện ko được đi thư viện này không thực hiện lần này thì có thể lần khác nhưng khi hình phạt được áp dụng vào cái con thích thì con sẽ nhớ mãi và ko tái phạm. Chính vì vậy tao mới im lặng đó mày, chứ cũng cân nhắc dữ lắm.
thaonguyenvo wrote on May 20, '11
Luân ngoan quá bà hén, thấy thương quá khi nghe bà kể là tuần sau mới đi thư viện... Thôi thì tuần sau bà dắt Luân đi cho thỏa nghen.
cdinh wrote on May 19, '11
hai đứa ngoan quá, nhất là Luân, trong nhà luôn có người mềm người cứng mới uốn tụi nhỏ được, bố phạt và nghiêm để con nể sợ không sao, còn mẹ thì du di hơn, vậy balance mà. Cần nhất là cha mẹ cùng đồng thuận trong cách dạy con để tụi nhỏ không confuse là ổn.
ngovananh wrote on May 19, '11
Chị cũng rất thích sự đồng thuận của cha mẹ trong cách dạy con cái.
Thường thì người mẹ mềm mại hơn, nên cần tới sự nghiêm khắc của người cha. Chứ trống đánh xuôi kèn thổi ngược thì nguy hại khó lường. Con nít nó nhạy lắm, nó mà cảm được cái chuyện cha mẹ bất đồng thì không biết chuyện gì xảy ra đâu ...
Mà chị cũng phục em, cương quyết thật. :)
tinhtri wrote on May 19, '11, edited on May 19, '11
laluli said
Cảm ơn chị. Nhiều khi em biết Luân cũng ngoan, có thể nới lỏng 1 chút nhưng em ko muốn con coi thường việc bị phạt nên em im lặng. Thấy quyết định của chồng cũng có phần nóng giận vì trưa hôm sau chồng cứ đi theo hỏi em có nên đề nghị cho Luân đi thư viện ko nhưng em nói "Luân ko dám xin thì thôi". Em thích con trai phải mạnh mẽ, phải nói lên được những gì mình nghĩ trong lễ phép thì ko ai có thể la được cả. Thế là tụi em cho qua luôn. Mà thấy Luân tìm cách tự an ủi nên em cũng thấy nhẹ lòng. Chiều đó, em dẫn con xuống đường đạp xe với mấy đứa bạn trong xóm. Thấy con cũng vui và quên đi chuyện ko được đi thư viện. 
Chị sợ nhất là lúc mình đứng yên một chỗ mà muốn bỏ chân bước tới hay thụt lùi, rất khó chịu. Lòng yêu thương con và khao khát muốn con nên người luôn giằng xé mình.

Mong những lúc như thế qua nhanh em nhỉ. Chị vẫn rất cưng Luân, ngoan hiền và đầm tính con trai.
shqg wrote on May 19, '11
Tao đồng ý vụ thưởng-phạt phải nghiêm thì con mới nên người, nhưng qua vụ này cũng nhắc nhở với các bậc cha mẹ nên cân nhắc hình phạt nào cho hợp lý hơn(bỏ qua việc đi thư viện rất uổng vì con trai rất thích mà, đúng k?).
laluli wrote on May 19, '11
Em cũng thấy hình phạt trong trường hợp này hơi "nặng tay". Thứ nhất, L đã biết lỗi và "lẩm bẩm" rất tội (em là em xìu rồi). Thứ hai, việc đi thư viện là tốt, sao lại "cắt" cái tốt uổng quá, trong khi biết bao nhiêu người muốn con mình đến thư viện mà tụi nó không muốn? 
Huhuhu... chị cũng nói với chồng chị y như em vậy và chị cũng xìu như em vậy nhưng mà Luân đã ko dám xin thì chẳng lẽ tụi chị đi yêu cầu rút lại hình phạt. Trưa đó, đi làm về chồng chị cũng đi theo hỏi nhỏ là có cho L đi thư viện ko? Nhưng chị bảo Luân ko dám nói lên ý mình thì thôi, chị luôn muốn con bày tỏ được những gì mình nghĩ nhất là con trai phải mạnh dạn chứ đừng có sợ. Luân từng an ủi CL rằng "Il ne faut pas pleurer de ça. Il faut dire à maman ce que tu veux"

Tối nay trước khi đi ngủ ảnh thỏ thẻ với chị là thứ 4 tuần sau mình đi thư viện nha maman rồi. Thứ 4 tuần sau chị sẽ dẫn đi. Chị nghiệm ra 1 điều là dù là Luân nhát nhưng con biết tự an ủi, tự đứng lên xem đó như 1 chuyện nhỏ. Cái này cũng là 1 bài học cho chị và cho con. Nói chứ thưởng phạt cũng phải nghiêm em à!
camillepiggy wrote on May 19, '11
laluli said
Bởi vậy chị thấy tội khi ko cho con đi thư viện nhưng phạt như vậy đối với con là nặng so với các hình phạt khác thì con sẽ nhớ dai hơn. 
Em cũng thấy hình phạt trong trường hợp này hơi "nặng tay". Thứ nhất, L đã biết lỗi và "lẩm bẩm" rất tội (em là em xìu rồi). Thứ hai, việc đi thư viện là tốt, sao lại "cắt" cái tốt uổng quá, trong khi biết bao nhiêu người muốn con mình đến thư viện mà tụi nó không muốn?
laluli wrote on May 19, '11
mekhaidang said
Luân ngoan lắm. Và biết tìm ra nút thắt là tuần này ko đi tuần sau sẽ đi. Giỏi. Ko có việc gì là ko có cách giải quyết cả phải ko Luân?
Nhà em, người phạt nặng nhất và ko bao giờ thay đổi ý kiến là ... em hihihi. Nhưng ngược lại nó lại đeo em hơn cha nó, hic hic như sam chị à
 
Chị hay mềm lòng lắm bởi vậy bị chồng la cái tật chìu con nên chị tắt đài luôn!
laluli wrote on May 19, '11
nhaqa said
em cũng không ưng cái vụ trống đánh xuôi kèn thổi ngược , em cũng là người đi chỗ khác để xã dạy con , mình mau mềm lòng lắm .
Em đánh dấu cái vụ thay đổi hình phạt nếu hình phạt ảnh hưởng đến con nhiều .
Bởi vậy chị thấy tội khi ko cho con đi thư viện nhưng phạt như vậy đối với con là nặng so với các hình phạt khác thì con sẽ nhớ dai hơn.
laluli wrote on May 19, '11
em thấy anh chị dạy con như vậy là nghiêm và tốt cho các con đấy chứ. L biết sợ ba như vậy là đúng. Nước rất quí, em lớn rồi mà còn bị Papa MV nhắc nhở về vụ hoang phí nước. 
Cảm ơn em. Tụi nhỏ nhà chị sợ ba lắm. Tụi chị luôn cố gắng ủng hộ nhau trong cách dạy con, ít nhất là ko cho con biết người này ko đồng ý cách dạy của người kia.
laluli wrote on May 19, '11
L ngoan quá bà ơi!
Ở nhà tui, người mà đã ra hình phạt thì không thay đổi lại là ... tui! :(
 
Đối với các hình phạt khác như ko cho chơi DS, ko cho coi tv thì tui ko có gì phải suy nghĩ nhưng với việc con muốn đi thư viện để mượn sách thì tui thấy hơi áy náy bà ơi. Mẹ tham quá hả?
laluli wrote on May 19, '11, edited on May 19, '11
tuituhu said
Uong corticoid lau qua met nhi! Tay cung vay co tap vat ly tri lieu duoc khong em?
Dạ em tự xoa bóp thôi chị. Em còn uống mỗi ngày 7,5 mg corticoid. Sắp tới thì giảm xuống còn 5 mg rồi ngưng luôn coritcoid nếu đau thì uống lại. Cảm ơn chị đã quan tâm đến em... hihihi love!
laluli wrote on May 19, '11
tinhtri said
Chị thích cách đồng thuận trong việc dạy con của vợ chồng em quá! 
Cảm ơn chị. Nhiều khi em biết Luân cũng ngoan, có thể nới lỏng 1 chút nhưng em ko muốn con coi thường việc bị phạt nên em im lặng. Thấy quyết định của chồng cũng có phần nóng giận vì trưa hôm sau chồng cứ đi theo hỏi em có nên đề nghị cho Luân đi thư viện ko nhưng em nói "Luân ko dám xin thì thôi". Em thích con trai phải mạnh mẽ, phải nói lên được những gì mình nghĩ trong lễ phép thì ko ai có thể la được cả. Thế là tụi em cho qua luôn. Mà thấy Luân tìm cách tự an ủi nên em cũng thấy nhẹ lòng. Chiều đó, em dẫn con xuống đường đạp xe với mấy đứa bạn trong xóm. Thấy con cũng vui và quên đi chuyện ko được đi thư viện.
mekhaidang wrote on May 19, '11
Luân ngoan lắm. Và biết tìm ra nút thắt là tuần này ko đi tuần sau sẽ đi. Giỏi. Ko có việc gì là ko có cách giải quyết cả phải ko Luân?
Nhà em, người phạt nặng nhất và ko bao giờ thay đổi ý kiến là ... em hihihi. Nhưng ngược lại nó lại đeo em hơn cha nó, hic hic như sam chị à
nhaqa wrote on May 19, '11
em cũng không ưng cái vụ trống đánh xuôi kèn thổi ngược , em cũng là người đi chỗ khác để xã dạy con , mình mau mềm lòng lắm .
Em đánh dấu cái vụ thay đổi hình phạt nếu hình phạt ảnh hưởng đến con nhiều .
oceanemaivan wrote on May 19, '11
em thấy anh chị dạy con như vậy là nghiêm và tốt cho các con đấy chứ. L biết sợ ba như vậy là đúng. Nước rất quí, em lớn rồi mà còn bị Papa MV nhắc nhở về vụ hoang phí nước.
jocelynthaonguyen wrote on May 19, '11
L ngoan quá bà ơi!
Ở nhà tui, người mà đã ra hình phạt thì không thay đổi lại là ... tui! :(
tuituhu wrote on May 19, '11
laluli said
Thỉnh thoảng bị cứng và nếu cầm vật gì thì tay cố định vị trí đó giống như bị vọp bẻ vậy chị. Em xoa bóp 1 chút thì hết nhưng cổ tay em hết sưng rồi. Có điều em vẫn phải uống thuốc thêm 4 tháng nữa 
Uong corticoid lau qua met nhi! Tay cung vay co tap vat ly tri lieu duoc khong em?
tinhtri wrote on May 19, '11
Chị thích cách đồng thuận trong việc dạy con của vợ chồng em quá!
laluli wrote on May 19, '11, edited on May 19, '11
tuituhu said
Hugs! Con dau nhieu khong em? 
Thỉnh thoảng bị cứng và nếu cầm vật gì thì tay cố định vị trí đó giống như bị vọp bẻ vậy chị. Em xoa bóp 1 chút thì hết nhưng cổ tay em hết sưng rồi. Có điều em vẫn phải uống thuốc thêm 4 tháng nữa
tuituhu wrote on May 19, '11
laluli said
Em cũng học ở con điểm này đó chị. Bất kỳ chuyện gì em thấy Luân cũng biết tự an ủi rồi cũng nhanh qua.

Em được giảm corticoide xuống rồi chị nhưng hình như giảm xuống thì có vài lúc tay em bị cứng. 
Hugs! Con dau nhieu khong em?
laluli wrote on May 19, '11
tuituhu said
Thuong Luan ghe. Con trai ngoan qua va rat biet tu an ui, tu tim quen!
QA dao nay khoe khong em?
 
Em cũng học ở con điểm này đó chị. Bất kỳ chuyện gì em thấy Luân cũng biết tự an ủi rồi cũng nhanh qua.

Em được giảm corticoide xuống rồi chị nhưng hình như giảm xuống thì có vài lúc tay em bị cứng.
tuituhu wrote on May 19, '11
Thuong Luan ghe. Con trai ngoan qua va rat biet tu an ui, tu tim quen!
QA dao nay khoe khong em?
laluli wrote on May 19, '11
shqg said
Toi nghiep con trai qua nhung may va L lam nhu vay la dung. Con trai se k bao gio tai pham dau. 
Ừ, thấy tội nghiệp mà cũng phải làm lơ mày à!
laluli wrote on May 19, '11
mgjy said
Luân giỏi quá chừng. Em thấy tính 2 nhóc em cũng vậy á chị, sợ ba lắm, dù mẹ hay la hơn ba. Hai nhóc em cũng không dám òn ỉ xin xỏ gì với ba đâu. Còn với mẹ tụi nó thoải mái hơn. Ngộ heng chị.
Em cũng quan niệm hễ ba/ mẹ nói gì là người khác không nên làm khác.
Chị ơi, mê sách thì thiệt là chị em mình hạp tính nhau ghê. Hihi...
 
Ngộ em hén, mà chị thấy chồng em và chồng chị cũng ko có phải là mặt khó đăm đăm đâu hén. Mà tụi nhỏ sợ lắm.

Chị cũng thấy mấy lần em đọc sách thâu đêm. Giờ chị ko dám nữa vì sáng ra ko làm gì được. Chồng chị nói "từ ngày có em thì nhà mình có sách chứ anh toàn đọc báo" nhưng mà mấy tháng trước cả nhà đi nhà sách chị thấy chồng chị cũng ôm 2 cuốn tiểu thuyết về. Đúng là bị lây em hén!
shqg wrote on May 19, '11
Toi nghiep con trai qua nhung may va L lam nhu vay la dung. Con trai se k bao gio tai pham dau.
shqg wrote on May 19, '11
Toi nghiep con trai qua nhung may va L lam nhu vay la dung. Con trai se k bao gio tai pham dau.
mgjy wrote on May 19, '11
Luân giỏi quá chừng. Em thấy tính 2 nhóc em cũng vậy á chị, sợ ba lắm, dù mẹ hay la hơn ba. Hai nhóc em cũng không dám òn ỉ xin xỏ gì với ba đâu. Còn với mẹ tụi nó thoải mái hơn. Ngộ heng chị.
Em cũng quan niệm hễ ba/ mẹ nói gì là người khác không nên làm khác.
Chị ơi, mê sách thì thiệt là chị em mình hạp tính nhau ghê. Hihi...
laluli wrote on May 19, '11
Chi cuoi o doan cuoi ma nuoc mat em chay dai...Thuong L qua di thoi. Chi phai len tieng voi Ba L chut chu... 
Hôm qua chị cũng xót lắm em ơi nhưng chị không muốn "trống đánh xuôi, kèn thổi ngược" nên phải chịu thôi.

Chiều qua, thấy Luân buồn chị dẫn xuống đường đạp xe đạp thấy ảnh cũng quên quên em à.
camillepiggy wrote on May 19, '11
Chi cuoi o doan cuoi ma nuoc mat em chay dai...Thuong L qua di thoi. Chi phai len tieng voi Ba L chut chu...
camillepiggy wrote on May 19, '11
Chi, em doc ma nghen ngao lam luon ne...:(

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire