Ngày em và anh cưới nhau, biết anh không khá giả gì nên em chọn cho mình viên kim cương nhỏ nhất trong số viên kim cương của cô chủ tiệm vàng quen biết và em bảo anh quan trọng là ý nghĩa của chiếc nhẫn chứ ko phải vì viên kim cương kia. Khi đưa những viên kim cương cho mình chọn, cô chủ tiệm vàng cứ nhắc đi nhắc lại rằng viên này do khắc sai nên không chiếu bằng các viên khác vì vậy mà giá rẻ hơn các viên khác nhiều. Không đắn đo, em vẫn chọn vì thấy lúc đó gánh nặng đè lên vai anh do việc em từ hôn trước đây làm anh phải chi ra nhiều tiền để lo các thủ tục khác nhiều quá.
Chiếc nhẫn đó đã theo em gần 10 năm nay cùng với chiếc nhẫn cưới của tụi mình. Chưa bao giờ em tháo ra sau ngày cưới. Đôi lần cầm tay em anh bảo để anh thay chiếc nhẫn đính hôn khác bằng viên kim cương khác cho em nhưng em ko thích. Nó đâu nói lên mặt giá trị của cải, nó chỉ là 1 chiếc nhẫn vô tri vô giác nếu nó ko gắn liền với những kỷ niệm của tụi mình. Và thế là em quyết đinh đeo nó mãi mãi. Những lần phải chụp X-ray cánh tay, bác sĩ cứ bảo cố gắng tháo ra để hình chụp được cho tốt nhưng em đã giả vờ ko tháo ra được...
Thế mà chiều nay khi ngồi kể chuyện cho 2 con nghe, thoa kem xong, cảm giác thật ngỡ ngàng. Viên kim cương nhỏ xíu đã biến mất chỉ còn lại chiếc nhẫn với những cái chấu. Em chạy khắp nhà tìm, viên đá nhỏ quá lại ko chiếu lấp lánh làm sao tìm được. Mà có thể chẳng phải em bị mất ở nhà.
Chẳng đáng giá về mặt của cải nhưng đó là kỷ niệm, nó đánh dấu những ngày đầu vô cùng khó khăn, chưa bao giờ em tháo ra những tưởng ko bao giờ tháo ra được... Vậy mà khi kể lại chuyện cho anh hay khi anh đi làm về, em tháo ra vì ko thể đeo với cái chấu như vậy, sẽ làm trầy xước khi chăm sóc con... và chiếc nhẫn chạy tọt ra khỏi tay em chỉ mong kỷ niệm về nó trong em còn mãi...
Chiếc nhẫn đó đã theo em gần 10 năm nay cùng với chiếc nhẫn cưới của tụi mình. Chưa bao giờ em tháo ra sau ngày cưới. Đôi lần cầm tay em anh bảo để anh thay chiếc nhẫn đính hôn khác bằng viên kim cương khác cho em nhưng em ko thích. Nó đâu nói lên mặt giá trị của cải, nó chỉ là 1 chiếc nhẫn vô tri vô giác nếu nó ko gắn liền với những kỷ niệm của tụi mình. Và thế là em quyết đinh đeo nó mãi mãi. Những lần phải chụp X-ray cánh tay, bác sĩ cứ bảo cố gắng tháo ra để hình chụp được cho tốt nhưng em đã giả vờ ko tháo ra được...
Thế mà chiều nay khi ngồi kể chuyện cho 2 con nghe, thoa kem xong, cảm giác thật ngỡ ngàng. Viên kim cương nhỏ xíu đã biến mất chỉ còn lại chiếc nhẫn với những cái chấu. Em chạy khắp nhà tìm, viên đá nhỏ quá lại ko chiếu lấp lánh làm sao tìm được. Mà có thể chẳng phải em bị mất ở nhà.
Chẳng đáng giá về mặt của cải nhưng đó là kỷ niệm, nó đánh dấu những ngày đầu vô cùng khó khăn, chưa bao giờ em tháo ra những tưởng ko bao giờ tháo ra được... Vậy mà khi kể lại chuyện cho anh hay khi anh đi làm về, em tháo ra vì ko thể đeo với cái chấu như vậy, sẽ làm trầy xước khi chăm sóc con... và chiếc nhẫn chạy tọt ra khỏi tay em chỉ mong kỷ niệm về nó trong em còn mãi...
camillepiggy said
Ừ, đau thật
|
camillepiggy wrote on May 26, '11
laluli said
Mà em bị trộm hả? Nhà ở chung cư cũng bị sao?
Cach day cung may nam roi chi, luc do nha em di ve VN, Co Ba Piggy di lam ve thay cua mo toang, do dac ngon ngang...Va`ng cuoi cua Ba Me em cho, cua Ba Ma chong cho cung "bay" theo luon...Khoc ko biet khoc tieng gi nua...
|
mgjy said
Anh biết chị hay giỡn thôi chứ ko muốn tháo ra em à. Bữa nào rảnh chị kể em nghe CL nói về mấy cái nhẫn chị đeo trên tay thế nào nhe. Vui lắm!
|
oceanemaivan said
Khấn vái rồi tìm lại đi chị.
Chị cũng khấn vái mà chưa tìm lại được. Chị đem ra tiệm vàng hỏi thì họ chịu làm cho mình nhưng chị quên đem theo chiếc nhẫn sáng nay nên họ ko định được giá.
|
jocelynthaonguyen said
Ừ, tui tuổi cọp bà ơi. Đúng là tui ko biết tính theo tuổi nào mà năm rồi tháng 10 bà nhớ tui bị đụng xe ko? Xui từ đó rồi bệnh tật tùm lum đến giờ luôn. Thôi "của đi thay người" nói vậy cho đỡ tiếc, bà hén!
|
camillepiggy wrote on May 26, '11
Em thay comment cua chi, chay vao day hoi tham, chi khoe khong?
Chi cung tung bi mat ha? Em cung tu*`ng bi trô.m vao lay het va`ng ma cua cha me hai ben cho. Tiec lam, ma khong lam gi duoc....Cung may chiec nhan luc nao cung deo o tay nen khong bi trom. Vi vay, em rat hieu cam giac nay cua chi QA, cua Me Quan An va cua chi nua... |
thaonguyenvo wrote on May 25, '11
Dung buon nua ba, quan trong la trong tim minh van con co no, vay di hen, hug ba.
|
danquynh207 wrote on May 25, '11
Aw...tiec wa...chuyen cam dong wa chi ui
|
oceanemaivan wrote on May 25, '11
Những kỉ niệm tình yêu thường vô giá...em cũng bị một lần, nên em hiểu, mong là chị tìm lại được.
Khấn vái rồi tìm lại đi chị. |
jocelynthaonguyen wrote on May 25, '11
Ủa, QA tuổi cọp mà phải không? Tính tuổi ta thì Cọp năm nay đã 38 rồi QA ơi. (Mấy cái tuổi kỵ kiểu này là tính theo tuổi ta không hà)
|
jocelynthaonguyen said
Nhưng QA đừng buồn quá, dù cho viên kim cương có rớt đâu mất, chiếc nhẫn có tuột khỏi tay QA thì tình nghĩa vợ chồng và bao nhiêu kỷ niệm của gia đình thì vẫn mãi nằm trong tim mỗi người. Hạnh phúc vẫn đong đầy, phải không bồ? :)
Thấy tiếc thôi bà ơi chứ ko sao. Chồng nói tại tui cứ hù tháo ra hòai... huhuhu... tui hù hồi nào? tại năm nay tui giống bà hồi 37 tuổi, đủ thứ chuyện! Chọc hỏi ổng có mua viên kim cương mới to hơn ko? Ổng giật mình tưởng tui đòi mua ngay tháng này! hahaha
|
jocelynthaonguyen wrote on May 25, '11
Tiếc thiệt hen QA! 10 năm và bao nhiêu là ngọt bùi của tình chồng nghĩa vợ ...
Nhưng QA đừng buồn quá, dù cho viên kim cương có rớt đâu mất, chiếc nhẫn có tuột khỏi tay QA thì tình nghĩa vợ chồng và bao nhiêu kỷ niệm của gia đình thì vẫn mãi nằm trong tim mỗi người. Hạnh phúc vẫn đong đầy, phải không bồ? :) |
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire