jeudi 5 juin 2008

Nhật ký Cat- Linh bỏ tả

Mẹ định đợi trời nóng thêm chút nữa mới tập bỏ tả cho Cát Linh mà đợi hòai. Năm nay thời tiết đến cuối tháng 5 vẫn còn lạnh và trong nhà mình thì các con vẫn còn phải mang vớ. Nhưng cũng có những ngày trời khá nóng chứ ko nóng nhiều như thời điểm này năm ngoái. Thứ sáu tuần rồi sau khi đưa anh Luân đi học về, vào giường thấy con gái đã thức, mẹ ẳm ra phòng chơi thì thấy phần lưng và mông con có vài vết đỏ và ngứa nên mẹ quyết định tập bỏ tả cho con luôn. Mẹ lục thùng đồ cũ của anh Luân còn 1 số quần xà lỏn bà ngoại mua ở Vn gửi qua hồi tập Luân bỏ tả nhưng mặc ko hết. Mẹ lấy ra co Cát Linh mặc. Cát Linh lần đầu ko phải mặc couche, cảm giác thỏai mái nên sung sướng chạy khắp nhà. Mẹ kéo em lại dặn chừng nào pipi hay caca thì nhớ gọi mẹ để mẹ ẳm vào toilettes đi nhe vì con đã lớn. Em vâng dạ rất nhiệt tình. Mẹ lật đật đi cuốn thảm các phòng lại vì nhỡ em tè lên thì mắc công. Cát Linh thấy mẹ cuốn thảm lên và dọn dẹp lau nhà thì còn khoái hơn vì sàn nhà sao láng bóng nên em nằm ra như đang bơi ngoài bãi biển.

Ngày bỏ tả thứ nhất:

Chừng 15 phút sau mẹ nghe 1 cái rầm, rồi thì "ướt, ướt, maman". Hehe... em té rồi, mẹ chưa dọn xong mới vừa chuẩn bị thau nước để lau nhà khi em tè thôi mà. Thế là mẹ lại lải nhải "nhớ kêu maman nhe, ướt vầy là đi pipi đó" Cô nàng sợ rồi leo lên canapé ngồi. Mẹ cũng sợ nên đi đóng cửa phòng ngủ của ba mẹ và phòng anh Luân lại vì 2 phòng này là nơi con rất thích vào nằm lăn lộn trên giường.

Hết ngày thứ 6 thì con biết kêu mẹ "caca" nhưng kêu xong thì dưới chân em đã 1 vũng nước hoặc quần dính vài giọt nhưng kìm lại được. Cát Linh biết ngồi bàn cầu đi caca từ hồi chưa đầy năm nên việc tập bỏ tả cho Cát Linh mẹ cũng ko ngán lắm chứ tập 1 lúc 2 thứ thì lo ngay ngáy nhỉ?:lol:

Cuối ngày ba đi làm về mẹ thỏ thẻ "hôm nay em mệt quá vì tập bỏ tả cho CL nhưng chưa có kết quả gì khả quan cả". Tuy nhiên mẹ ko nản chí, mẹ vẫn thường nhớ lúc tập bỏ tả cho Luân mẹ tâm niệm người ta tập 1 tuần thì mình đặt ra cái mốc là 1 tháng hay 2 tháng để đừng thấy nản. Nhưng hồi đó tập cho Luân bỏ tả lúc Luân 18 tháng thì tập chừng 1 ngày là ngày hôm sau Luân đã biết gọi rồi. Bây giờ Cát Linh cũng vậy, mẹ phải đặt ra tiêu chí dài thôi vì Cát Linh còn có cái tật ham chơi hơn Luân nhiều và uống nước thì cũng nhiều nữa.

Ngày bỏ tả thứ 2:

Sang ngày hôm sau mẹ nói với cả nhà là hôm nay ăn gọn nhẹ thôi nhé vì mẹ phải tập trung tập bỏ tả cho Cát Linh. Cũng may sang ngày hôm sau con đã bắt đầu biết kêu nhưng dù pipi hay caca thì con chỉ kêu caca thôi. Nhưng kêu được là tốt rồi tức là đã nhận thức được cảm giác và nhu cầu vệ sinh và cũng biết nín lại trừ vài lúc uống nhiều nước quá ko kềm được. Mẹ mừng và động viên "Cát Linh là số 1", mỗi lần như vậy con giơ ngón tay cái lên trông yêu làm sao. Mẹ lúc nào cũng trong tinh thần cảnh giác cao độ vì mỗi lần con gọi "caca" là mẹ lật đật bỏ hết những việc đang làm và nắm tay rủ con chạy nhanh vào toilettes. Mẹ phải mượn anh Luân poster spiderman dán trong toilettes để con chịu vô ngồi chứ nhiều lúc ham chơi quá con cứ muốn chơi thôi.

Thứ 7 là 1 ngày khá thành công vì con chỉ bị ướt quần có 1 lần.

NGày bỏ tả thứ 3 là 1 ngày thành công vì con ko bị ướt quần lần nào cả.

Đến hôm nay thì con quen gọi rồi. Phải nói là mẹ mừng lắm lắm vì ba vẫn nói từ năm ngoái là mẹ phải ráng tập bỏ tả cho con trước khi con về Vn. Mẹ cũng biết vậy nhưng thấy thời tiết còn lạnh quá như hôm nay trời mưa thúi đất cả ngày và nhiệt độ xuống còn 18°C, con gái thì sổ mũi vẫn chưa dứt. Tiết kiệm được tiền cho vụ tả của con là chuyện nhỏ, quan trọng là con nhận thức và khi con biết thêm được 1 điều gì đó là mẹ mừng vui vô hạn.

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire