vendredi 16 décembre 2011

Học cách im lặng


Mấy ngày nay, nước Pháp hứng chịu trận bão Joachim, vùng mình cũng không ngoại lệ. Gió giật, mưa rơi ào ào, đi ra đường có cảm tưởng gió thế này mình có thể bay lên được.
Hôm nay các con học ngày cuối cùng rồi sẽ nghỉ 2 tuần vacances de Noel. Mẹ vẫn cho đi học. Đến khoản 9h thì mẹ nhận được phone của bà nội. Bà hỏi các con có đi học không? Tất nhiên là có, mà tại sao phải nghỉ học? Bà nói ngày cuối cùng và trời xấu quá tưởng mẹ cho các con nghỉ học. À, vấn đề là đây: nếu mẹ cho các con nghỉ học thì bà sẽ bảo "ừ, đúng rồi, trời xấu quá, nghỉ 1 bữa không sao". Nhưng mẹ không nghĩ vậy. Đối với mẹ, chỉ khi bệnh quá không thể đến trường thì mẹ cho nghỉ chứ nhiều khi chỉ ấm đầu thì mẹ cho uống thuốc rồi đến trường. Đi học là để học, con đến trường là để làm việc của mình chứ không phải con đến trường để nhà trường giữ con dùm mẹ mà bữa nào vui thì đi học, buồn thì ở nhà.
Hơn nữa, mình ở châu Âu, 1 năm có 4 mùa. Có những ngày trời nắng nóng, có những hôm ấm áp thì tất nhiên cũng phải có những ngày giông bão hay tuyết phủ đến đầu gối. Nếu vì những lý do bên ngoài về mặt thời tiết mà mình nghỉ học hoặc bỏ 1 cuộc hẹn có khác gì dạy các con sau này cứ thấy khó khăn thì có thể quay đầu lại bỏ chạy không cần đi đến cùng ???? Mà mẹ có thấy ai nghỉ học đâu? Hàng xóm ai cũng đưa con đến trường, có người ôm đứa nhỏ trong tay, tay dắt 2 đứa lớn dò dẫm đi trong đêm tối, nắm tay nhau tránh gió mà vẫn đến trường đó chứ. Trong khi mẹ chở các con đi học, bà biết rõ điều đó, mình may mắn hơn rất nhiều người. Lẽ nào mẹ cho các con nghỉ học ở nhà nhìn trời mưa bão... nghe lười biếng và hèn nhát quá!
Mẹ nói gì bây giờ? Mẹ im lặng. Chuyện đã qua và mẹ đưa các con đến trường không đắn đo thì đính chính với bà như thế nào cũng là điều không cần thiết. Mẹ im lặng để lát có gặp bà mẹ vẫn có thể nói chuyện được với bà. Còn nếu mẹ nói lên ý của mẹ thì lát nữa có gặp bà thì mẹ và bà có nói chuyện vui vẻ được không? Chuyện nhỏ mà không phải nhỏ phải ko 2 đứa?
Học cách im lặng đôi khi không phải là điều dễ dàng các con nhỉ? Nhưng đó là bài học về cách sống bởi người ta có 2 cái tai nhưng chỉ có 1 cái miệng. Phải biết nói ít đi thì cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn.